ai đọc song entry này chắc cảm động lớm ...
Tôi k biết từ pao h tôi lại cái cảm giác hạnk phúc đến như vậy
E mang đến cho tôi niềm vui lại lấy đi của tôi hạnh phúc
khi quen e tôi đôu để ý đến truyện này
tôi cảm thấy hối tiếc khi gặp E và yêu e
điều đầu tiên tôi cảm thấy hối tiếc là sao tôi k gặp E sớm hơn để bây giờ tôi đôu phải để mất E khỏi tầm tay tôi
điều thứ hai là sao tôi k yêu em nhiều hơn và trân trọng tình cảm của e dành cho tôi
khi e đi tôi đã nắm tay e và ôm e thật chặt...
ngaỳ trứơc E đã hỏi tôi giữa cuộc sống của tôi với E , tôi sẽ phải lựa chọn thứ ji`
tôi đã trả lời với e là tôi sẽ chọn cuộc sống của riêng tôi
E đã bước đi , nhưg E đôu biết rằng cái cuộc sống đó chính là E
E chính là cuộc sống của tôi
giờ đêi tôi chỉ biết câm nặng nhìn e bước đi những bước đi thật nặg với những giọt nước mắt nhẹ rơi !!
tôi cảm thấy có lẽ tôi làm điều đó là đúng
vì khi bên tôi , có những lúc tôi đã làm em buồn đã làm e khóc đã làm e phải suy ghĩ vì tôi
bây giờ khi e xa tôi rồi , chắc có lẽ e sẽ vui bên 1 bờ vai mới , 1 điểm tựa của riêng em
1 người có đủ khả năng làm cho cuộc sống của em trở nên ấm áp va tươi đẹp hơn
...khi yêu em tôi đã lầm tưởng e là của riêng tôi . nhưng tại vì tôi đã quá ích kỉ nên mới để mất E
... sao cái ích kỉ này e đôu biết t.c thực sự của tôi
t.y k ích kỉ k hẹp hòi thỳ đôu phải là t.y đúng k em
có lúc tôi đã ước tôi sẽ là (con mắt trái ) và E là ( con mắt phải ) thỳ sẽ không có khoảng cách nào giữa hai chúng ta
( toát cả mồ hôi)
niềm tin của tôi giành cho E là nhưng ji` mà tôi đã trôn giấu trong lòng bấy lâu
chắc có lẽ E sẽ k pao h hiểu hết đc những ji` mà a nói
có lẽ t.c của a sẽ trôn sâu với những kí ức của a
kí tên :Mạnh híp
Thpt Trần tất văn